《句》

jiào
zuò
zhèn
zhōng
guó
,
zhēng
de
jīn
zài
tài
shān
。《
mín
shān
》,
jiàn
yín
chuāng
cái
wén
nuǎn
xiān
tōu
yǎn
,
dài
fēng
shǐ
zhǎn
méi
。(《
liǔ
》)
mēng
jūn
zhī
zhòng
huì
qióng
shí
,
báo
jīn
dāo
dīng
shēn
jiáo
chǔ
chūn
bīng
qiāo
chǐ
齿
lěng
,
yān
shí
xuě
xīn
hán
。《
》,
shàng
jiàn
shì
wén
lèi
shēn
zhuāng
píng
lǒng
,
luàn
huā
yǒu
shēng
。(《
xuě
》)
huí
qín
yǐng
chuān
穿
shū
,
fēng
yuán
shēng
xiǎo
lóu

分享

幸夤逊的诗词欣赏

《云》

唐代 幸夤逊幸夤逊 唐代

因登巨石知来处,勃勃元生绿藓痕。静即等闲藏草木,

动时顷刻遍乾坤。横天未必朋元恶,捧日还曾瑞至尊。

暂无

不独朝朝在巫峡,楚王何事谩劳魂。

暂无


分享

《句》

唐代 幸夤逊幸夤逊 唐代

苦教作镇居中国,争得泥金在泰山。《岷山》,

见《吟窗集录》

暂无

才闻暖律先偷眼,既待和风始展眉。(《柳》)

暂无

蒙君知重惠琼实,薄起金刀钉玉深。

暂无

嚼处春冰敲齿冷,咽时雪液沃心寒。《梨》,

暂无

以上见《事文类聚》

暂无

深妆玉瓦平无垄,乱拂芦花细有声。(《雪》)

暂无

日回禽影穿疏木,风递猿声入小楼。

暂无


分享

《登戎州江楼闲望》

唐代 幸夤逊幸夤逊 唐代

满目江山四望幽,白云高卷嶂烟收。日回禽影穿疏木,风递猿声入小楼。

远岫似屏横碧落,断帆如叶截中流。

暂无


分享