《山斋独坐赠薛内史》

shān
wàng
,
fēng
yún
jìng
zhāo
shēn
héng
shù
,
kōng
yán
yōu
shí
chū
yuǎn
xiù
míng
,
niǎo
sàn
kōng
lín
lán
tíng
dòng
yōu
,
zhú
shì
shēng
bái
huā
fēi
,
cǎo
dāng
jiē
guì
jiǔ
yíng
zūn
,
rén
zài
luò
shān
zhī
yōu
,
lín
fēng
wàng
yán
chéng
qīng
jǐng
,
jǐng
qīng
yán
shēn
bái
yún
fēi
,
绿
shuǐ
qīng
yīn
jiàn
sàn
cǎi
,
shān
chuāng
níng
宿
yīn
huā
cǎo
gòng
yíng
yìng
,
shù
shí
xiāng
líng
lín
zuò
duì
chén
,
yǒu
míng
qín
yōu
shān
,
shuí
zhī
mèn
xīn

分享

杨素的诗词欣赏

《山斋独坐赠薛内史》

隋代 杨素杨素 隋代

居山四望阻,风云竟朝夕。

深溪横古树,空岩卧幽石。

暂无

日出远岫明,鸟散空林寂。

暂无

兰庭动幽气,竹室生虚白。

暂无

落花入户飞,细草当阶积。

暂无

桂酒徒盈樽,故人不在席。

暂无

日落山之幽,临风望羽客。

暂无

岩壑澄清景,景清岩壑深。

暂无

白云飞暮色,绿水激清音。

暂无

涧户散余彩,山窗凝宿阴。

暂无

花草共萦映,树石相陵临。

暂无

独坐对陈榻,无客有鸣琴。

暂无

寂寂幽山里,谁知无闷心。

暂无


分享