拼音shēng bìng
注音ㄕㄥ ㄅㄧㄥˋ
词性 动词
近义词 抱病 患病 得病 害病 染病 罹病
反义词 康复
◎得病。
英文fall ill;
◎得病、害病。
例证《水浒传 · 第六七回》:“兄弟若闲,便要生病。若不叫我去时,独自也要去走一遭。”《文明小史 · 第八回》:“那知竟为寒气所感,次日头痛发热,生起病来。”
近义抱病 罹病 害病 患病 染病
生病通常西医认为是病毒感染,导致代谢紊乱.中医认为是风、邪、毒等侵入人体·导致阴阳失去平衡。
生病的明显变化表现在:精神意识感觉的异常、呼吸异常、饮食消化代谢功能异常、运动功能障碍、心跳血压异常、性行为能力异常,六大系统的变化。
生 [ shēng ] 基本解释:①一切可以发育的物体在一定条件下具有了最初的体积和重量,并能发展长大。例如诞~。滋~。~长。 ②造出。例如~产。 ③活的,有活力的。例如~存。~命。~物。~机。出~入死。舍~取义。 ... [更多解释]
病 [ bìng ] 基本解释:①生物体发生不健康的现象。例如疾~。~症。~例。~痛。~情。~源。~愈。~变。~危。~逝。~榻。~残。 ②缺点,错误。例如语~。通~。弊~。 ③损害,祸害。例如祸国~民。 ④不满,责... [更多解释]
shèng bīng
shěng bìng
shēng bǐng
shēng bīng
shēng bìng
shǔ rǔ bìng
niú shēng
shēng chén bā zì
líng shēng
líng shēng mǔ
yī shēng bù xiǎng
èr shēng
lián sān bìng sì
sān shēng yuàn
sān shēng
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī bìng bā tòng
qī zhǒng shēng sǐ
lóng shēng jiǔ zǐ
shí rì bìng chū
shí nián shēng jù
bǎi sǐ yī shēng
bǎi huā shēng rì
qiān shēng wàn jié
wàn wù shēng líng
sān shēng wàn wù
tūn bìng
bìng tūn
bào bìng
fú shēng
rén shēng dǐng fèi
shēng kě cā
cā shēng shēng
zhuō shēng
生病,拼音是:shēng bìng。动词。意思是: 得病、害病。