拼音shēng bìng
注音ㄕㄥ ㄅㄧㄥˋ
繁体聲病
声 [ shēng ] 基本解释:①物体振动时所产生的能引起听觉的波。例如~音。~带。 ②消息,音讯。例如~息。不通~气。 ③说出来让人知道,扬言,宣称。例如~明。~辩(公开辩白)。~泪俱下。~嘶力竭。 ④名誉。例如... [更多解释]
病 [ bìng ] 基本解释:①生物体发生不健康的现象。例如疾~。~症。~例。~痛。~情。~源。~愈。~变。~危。~逝。~榻。~残。 ②缺点,错误。例如语~。通~。弊~。 ③损害,祸害。例如祸国~民。 ④不满,责... [更多解释]
shèng bīng
shěng bìng
shēng bìng
shēng bǐng
shēng bīng
shǔ rǔ bìng
niú shēng
shēng chén bā zì
líng shēng
líng shēng mǔ
yī shēng bù xiǎng
èr shēng
lián sān bìng sì
sān shēng yuàn
sān shēng
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī bìng bā tòng
qī zhǒng shēng sǐ
lóng shēng jiǔ zǐ
shí rì bìng chū
shí nián shēng jù
bǎi sǐ yī shēng
bǎi huā shēng rì
qiān shēng wàn jié
wàn wù shēng líng
sān shēng wàn wù
tūn bìng
bìng tūn
bào bìng
fú shēng
rén shēng dǐng fèi
shēng kě cā
cā shēng shēng
zhuō shēng
声病,拼音是:shēng bìng。意思是: 指诗文声律上的毛病。做诗讲求韵律,探讨声病,始自南朝梁沈约等,至唐乃有此称。唐时以诗赋取士,常以此决定优劣取舍。