拼音liù láng
注音ㄌㄧㄡˋ ㄌㄤˊ
六 [ liù ] 基本解释:①数名,五加一(在钞票或单据上常用大写“陆”代)例如~书(古时分析汉字形、音、义而归纳出来的六种造字法)。~甲。~艺(①古时指“礼”、“乐”、“射”、“御”、“书”、“数”六种技艺;... [更多解释]
郎 [ láng ] 基本解释:◎〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。 [更多解释]
liú láng
liú làng
liǔ láng
liǔ làng
shǔ láng
niú láng
mǎ láng
liù yī
liù jiǎ
liù yì
sān liù jiǔ děng
liù shū
liù yuè fēi shuāng
sān bù niù liù
sān duì liù miàn
sān méi liù zhèng
wǔ xīn liù yì
wǔ qīn liù juàn
wǔ shí liù yī
rén wǔ rén liù
wǔ mǎ liù hóu
wǔ yī liù tōng zhī
yáng jiǔ bǎi liù
liù chù xīng wàng
bǎi liù yáng jiǔ
fēi shuāng liù yuè
liù bì sān tóu
liù chū bīng huā
liù hé zhī nèi
wǔ hé liù jù
còu sì hé liù
fú shēng liù jì
bǎi liù yuàn
bǎi liù
六郎,拼音是:liù láng。意思是: ①.《旧唐书·杨再思传》:“易之之弟昌宗以姿貌见宠幸,再思又谀之曰:'人言六郎面似莲花;再思以为莲花似六郎,非六郎似莲花也。'其倾巧取媚也如此”。张昌宗行六,故云。后用为咏莲之典实。②.宋杨继业之六子杨延昭英勇善战,在边防二十馀年,屡挫契丹兵将,人称杨六郎。详见《宋史》本传。