拼音tiān zhōng
注音ㄊㄧㄢ ㄓㄨㄥ
天 [ tiān ] 基本解释:①在地面以上的高空。例如~空。~际。~罡(北斗星)。~渊(上天和深渊,喻差别大)。~马行空(喻气势豪放,不受拘束)。 ②在上面。例如~头(书页上面的空白)。 ③气候。例如~气。~冷。... [更多解释]
中 [ zhōng ] 基本解释:①恰好合上。例如~选。~奖。~意(会意,满意)。 ②受到,遭受。例如~毒。~计。 ③科举考试被录取。例如~举。~状元。 详细解释:动词 1.正对上;射中,正着目标。 英文 :... [更多解释]
tiān zhōng
gǒu zhōng
jiǔ tiān
sān jiǔ tiān
tiān wú èr rì
sì tiān
wǔ yuè sà yī rì jí yǔ zhōng
liù jiǎ tiān shū
xī tiān sì qī
tiān lún zhī lè
jiǔ tiān jiǔ dì
jiǔ tiān lǎn yuè
èr shí bā tiān
shí èr zhōng
qiān zhōng
xiōng zhōng bǎi wàn bīng
àn zhōng mō suǒ
pěng dào tiān shàng
pěng shàng tiān
zhōng xīn gěng gěng
wǔ tiān
wàng zhōng
tiào tiān
hū tiān qiāng dì
jiào kǔ lián tiān
jiào tiān ā dì
jiào tiān zǐ
wò zhōng
wàng tiān shū
tīng tiān mìng
wén míng tiān xià
天中,拼音是:tiān zhōng。意思是: ①.天空的中央。②.术数用语。相术家称额头的上部为“天中”,或谓鼻之所在为“天中”。