拼音jīn gùn
注音ㄐㄧㄣ ㄍㄨㄣˋ
◎文人中的恶棍。指讼棍。
文人中的恶棍,讼棍
清 黄六鸿 《福惠全书 · 莅任 · 驭衙役》:“于是县官屡被参罚,邑务愈致废弛,衿棍把持衙门,胥蠹恣行侵扰。”
衿 [ jīn ] 基本解释:①古代服装下连到前襟的衣领。例如青~(代称秀才)。 ②系衣裳的带子。 详细解释:名词 1.形声。从衣,今声。本义:古代衣服的交领。 2.同本义。 英文 :the lapel ... [更多解释]
棍 [ gùn ] 详细解释:名词 1.能够转动,用以缠绕线、弦的旋纽。 英文 :stick; 引证 :棍,转也。谓箜篌上转绳也。 —— 唐· 玄应《一切经音义》 2.另见 gùn。 [更多解释]
niú jīn
niú jīn guǎn
hǔ gùn
jiǔ jīn
shí jīn
qiān jīn mǎi xiào
qiān jīn jiàn
qiān jīn yì
yǎo jīn
tuī jīn
mō jīn xiào wèi
mō jīn
zhuō jīn jiàn zhǒu
pī shā jiǎn jīn
chēng jīn diān liǎng
diān jīn bō liǎng
àn jīn
qiǎng jīn
yān jīn
chī láo jīn
chéng yǎo jīn
guǎi gùn
jīn tóu
jīn zhēn dù rén
ā jiāo jīn wū
gùn zǎi
dǎ guāng gùn
wū jiù jīn nú
lǎo jīn
jīn shí liáng yán
衿棍,拼音是:jīn gùn。意思是: 文人中的恶棍。指讼棍。