拼音shēng xiān
注音ㄕㄥ ㄒㄧㄢ
繁体昇仙
升 [ shēng ] 基本解释:①容量单位。 ②量粮食的器具。 ③向上,高起,提高。例如~力(亦称“举力”)。~格。~华(➊固态物质直接变为气;➋喻事物的提高和精炼)。~迁。~值。~堂入室(喻人的学问造诣由浅入深,... [更多解释]
仙 [ xiān ] 基本解释:①神话中称有特殊能力、可以长生不死的人。例如~人。~女。~子。~界。~境(①仙人居住的地方; ②形容景物美好的地方)。~风道骨。~山琼阁(喻虚无缥缈的美妙幻景)。 ②具有高超才能的人... [更多解释]
shèng xián
shěng xiàn
shèng xiān
shēng xiān
shēng xián
shēng xiàn
shēng xiǎn
niú shēng
gǒu xiān mén lián
bā xiān zhuō
bā xiān
shēng chén bā zì
líng shēng
líng shēng mǔ
xiān líng
yī shēng bù xiǎng
èr xiān chuán dào
èr shēng
sān xiān
sān shēng yuàn
sān shēng
sì xiān zhuō
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī zhǒng shēng sǐ
lóng shēng jiǔ zǐ
shí nián shēng jù
bǎi sǐ yī shēng
bǎi huā shēng rì
qiān shēng wàn jié
wàn wù shēng líng
sān shēng wàn wù
fú shēng
rén shēng dǐng fèi
shēng kě cā
cā shēng shēng
zhuō shēng
升仙,拼音是:shēng xiān。意思是: ①.修道成仙。②.称人去世。