拼音míng huáng
注音ㄇㄧㄥˊ ㄏㄨㄤˊ
明 [ míng ] 基本解释:①亮,与“暗”相对。例如~亮。~媚。~净。~鉴(➊明镜;➋指可为借鉴的明显的前例;➌明察)。~灭。~眸。~艳。~星。~珠暗投(喻怀才不遇或好人失足参加坏团伙,亦泛指珍贵的东西得不到赏... [更多解释]
皇 [ huáng ] 基本解释:①君主,亦指神话传说中的神。例如~帝。~后。~宫。~储(已确定的皇位继承人)。~权。 ②大。例如~~巨著。冠冕堂~。 ③对先代的敬称。例如~考(对亡父的尊称)。 ④同“遑”,闲遐。 ... [更多解释]
míng huáng
hóng míng
shǔ huáng
tù huáng
lóng míng
shé chuáng sàn
jī míng sān xǐng
èr huáng
èr fēn míng yuè
èr huà míng
sān míng zhì
huáng liù
qī qīng bā huáng
jiǔ míng
míng móu hào chǐ
qiān gǔ míng
qiān míng
míng jiàn wàn lǐ
lā chuáng
gāo tái míng jìng
tiǎo míng
niē míng
míng qiǎng
tán huáng chèng
dàn huáng
dà míng dǐng dǐng
wén míng
zuò chuáng
míng mù dūn shēn
明皇,拼音是:míng huáng。意思是: 唐玄宗(李隆基)谥至道大圣大明孝皇帝。后世诗文多称为明皇。