拼音wáng zhě
注音ㄨㄤˊ ㄓㄜˇ
近义词 首领 强者 主宰
反义词 败寇
王 [ wáng ] 基本解释:◎古代指统治者谓以仁义取得天下。例如~天下。~此大邦。 详细解释:动词 1.统治、领有一国或一地。 英文 :rule; 引证 :王此大邦,克顺克比。 —— 《诗·大雅》欲王关... [更多解释]
者 [ zhě ] 基本解释:①用在名词、动词、形容词、数词、词组后,并与其相结合,指人、指事、指物、指时等。例如读~。作~。二~必居其一。来~。 ②助词,表示语气停顿并构成判断句的句式。例如陈胜~,阳城人也。 ... [更多解释]
wǎng zhé
wǎng zhě
wáng zhě
hóu sūn wáng
mǎ wáng
bǎi huā wáng
tuī wáng
dāng jú zhě mí
wén zhě zú jiè
hū wáng
gēng zhě yǒu qí tián
bà wáng bié jī
wài wáng mǔ
tiān rǎng wáng láng
nǚ wáng fàn
chán wáng
yán wáng
wáng fǎ wú qíng
rén zhě ài ren
wáng bù liú xíng
mǎ yī wáng shí
wáng xiè fēng liú
shē zhě xīn cháng pín
wáng qíng
wáng kài
chéng wáng bài kòu
chéng wáng bài zéi
shàn qí zhě duò
qí zhě shàn zhuì
gū dú zhě
rén qín jù wáng
rén wáng wù zài
wáng hún shī pò
王者,拼音是:wáng zhě。意思是: ①.帝王。②.以王道治天下的君主。