拼音wǎn shēng
注音ㄨㄢˇ ㄕㄥ
晩 [ wǎn ] 基本解释:◎同“晚”。 [更多解释]
生 [ shēng ] 基本解释:①一切可以发育的物体在一定条件下具有了最初的体积和重量,并能发展长大。例如诞~。滋~。~长。 ②造出。例如~产。 ③活的,有活力的。例如~存。~命。~物。~机。出~入死。舍~取义。 ... [更多解释]
wàn shēng
wàn shèng
wán shèng
wǎn shēng
wǎn mǐ
wǎn miù
niú shēng
shēng chén bā zì
líng shēng
líng shēng mǔ
yī shēng bù xiǎng
èr shēng
sān shēng yuàn
sān shēng
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī zhǒng shēng sǐ
lóng shēng jiǔ zǐ
shí nián shēng jù
bǎi sǐ yī shēng
bǎi huā shēng rì
qiān shēng wàn jié
wàn wù shēng líng
sān shēng wàn wù
fú shēng
rén shēng dǐng fèi
shēng kě cā
cā shēng shēng
wǎn zhuō
zhuō shēng
jǔ shēng
xiě shēng
xiě shēng zhēn qín tú
xiě shēng huà
晩生,拼音是:wǎn shēng。意思是: ①.晋人自称其子为晩生。②.后辈对前辈自谦之称。宋代士大夫对位高年长者自称晩生;明清翰林入馆,投刺于先登甲第者,书晩生。参阅宋邵伯温《闻见前录》卷八、明王世贞《觚不觚录》、清阮葵生《茶馀客话》卷二。