拼音qíng zhōng
注音ㄑㄧㄥˊ ㄓㄨㄥ
繁体情鍾
情 [ qíng ] 基本解释:①外界事物所引起的喜、怒、爱、憎、哀、惧等心理状态。例如感~。~绪。~怀。~操。~谊。~义。~致。~趣。~韵。性~。~愫(真情实意)。~投意合。~景交融。 ②专指男女相爱的心理状态及... [更多解释]
钟 [ zhōng ] 基本解释:①金属制成的响器,中空,敲时发声。例如警~。编~(古代乐器。把一系列铜制的钟挂在木架上组成,用小木槌击奏。各时代形制大小不一,枚数也不同)。~鼎(古铜器总称,上面铭刻文字)。 ②计时... [更多解释]
qīng zhǒng
qīng zhòng
qìng zhōng
qīng zhōng
qíng zhōng
qíng zhǒng
qíng zhòng
gǒu zhōng
wǔ yuè sà yī rì jí yǔ zhōng
shí èr zhōng
qiān zhōng
xiōng zhōng bǎi wàn bīng
àn zhōng mō suǒ
zhōng xīn gěng gěng
wàng zhōng
pǎo qíng kuàng
hán qíng
wò zhōng
zuò zhōng
xiù wài huì zhōng
yī rì wéi shī , zhōng shēn wéi fù
shēng rú hóng zhōng
zhōng láng yǒu nǚ
ér nǚ qíng cháng
qíng rén yǎn lǐ yǒu xī shī
fù qíng
zhōng yī
jí jīng fēng zhuàng zhe màn láng zhōng
míng zhōng
cóng yī ér zhōng
qíng lǐ nán róng
qīn qíng
sāo qíng fù gǔ
yún zhōng bái hè
rén zhōng zhī lóng
háo qíng wàn zhàng
情钟,拼音是:qíng zhōng。意思是: 情之所聚。语本南朝宋刘义庆《世说新语·伤逝》:“王戎丧儿万子,山简往省之。王悲不自胜。简曰:'孩抱中物,何至于此!'王曰:'圣人忘情,最下不及情;情之所钟,正在我辈。'”