拼音jiāo jìng
注音ㄐㄧㄠ ㄐㄧㄥˋ
郊 [ jiāo ] 基本解释:◎城外。例如~区。~外。~游。~野。荒~。 详细解释:名词 1.形声。从邑,交声。从“邑”,表示与城郭、行政区域有关。本义:上古时代国都外百里以内的地区称“郊” 2.郊区。 ... [更多解释]
境 [ jìng ] 基本解释:①疆界,边界。例如~界。国~。入~。出~。边~。 ②地方,区域,处所。例如无人之~。佳~。环~。身临其~。 ③状况,地步。例如~况。顺~。逆~。困~。事过~迁。~遇。意~。 详细解释... [更多解释]
jiǎo jìng
jiāo jìng
jiào jìng
jiāo jǐng
jiǎo jīng
jiāo jīng
liū gān èr jìng
èr huì jìng shuǎng
sān léng jìng
jìng yī zhōu sān
bǎi jìng
qiān zhàng jìng
qiān qiū jìng
jìng mó cā
duān jìng
zhuō hǔ qín jiāo
gāo tái míng jìng
sī tái sī jìng
pāi bǎn chéng jiāo
wò jiāo
wò jìng
jìng lǐ guān huā
shēn jìng
hán jiāo
huàn jiāo niáng
jiāo wěn
wǔ tái jiāo diǎn
jiè jìng guān xíng
jìng guān mò chá
tīng jué huán jìng
jìng lǎo cí yòu
zǒng jiǎo zhī jiāo
jìng lǎo ài yòu
jiāo tuō
ā jiāo jīn wū
郊境,拼音是:jiāo jìng。意思是: ①.亦作“郊竟”。②.国境。③.城邑之郊区。