拼音fēng yù
注音ㄈㄥ ㄩˋ
繁体風玉
风 [ fēng ] 详细解释:动词 1.吹拂 。 英文 :blow; 例如 :春风风人。 2.比喻感化。 英文 :reform a misguided person through persuasion, etc... [更多解释]
玉 [ yù ] 基本解释:①石头的一种,质细而坚硬,有光泽,略透明,可雕琢成工艺品。例如~石。~器。~玺(君主的玉印)。抛砖引~。金~良言。~不琢,不成器。 ②美,尊贵的,敬辞。例如~泉。~液(美酒)。~言。... [更多解释]
fèng yú
fēng yǔ
fēng yù
fèng yǔ
fēng yú
féng yù
fěng yù
fèng yù
shí yǔ wǔ fēng
fēng shí bā yí
wàn tiáo hán yù
hē xī běi fēng
hē fēng
ná fēng yuè yún
jǔ fēng
yù sāo tóu
yù sāo
kàn fēng
wàng fēng
wàng yù
kuī yù
wén fēng ér dòng
wén fēng ér táo
wén fēng xiǎng yīng
wén fēng ér qǐ
yù wén
wén yù
zǒu fēng
pǎo fēng
dūn fēng yǎn
hán yù
ǒu yù
yín fēng
yǒng sāng yù liǔ
yǒng cháo fēng yuè
pēn zhū tǔ yù
pēn yù
风玉,拼音是:fēng yù。意思是: 唐代岐王宫中,于竹林内悬碎玉片子,每夜闻玉片相触之声,即知有风,号为占风铎,又名“风玉”。