拼音jīn gǔ
注音ㄐㄧㄣ ㄍㄨˇ
禁 [ jīn ] 基本解释:①不许,制止。例如~止。~绝。~书。~令。~赌。~欲。~锢。 ②法律或习惯上制止的事。例如犯~。违~品。 ③拘押。例如囚~。监~。~闭。 ④古代称帝王的地方。例如宫~。~苑。~卫。~... [更多解释]
鼓 [ gǔ ] 基本解释:①打击乐器,圆柱形,中空,两头蒙皮。例如~乐( yuè )。~角( jiǎo )。大~。 ②形状、声音、作用像鼓的。例如耳~。石~。 ③敲击或拍打使发出声音。例如~吹。~噪。 ④发动... [更多解释]
jìn gù
jǐn gù
jīn gǔ
jìn gǔ
jīn gù
jīn gū
niú jīn
niú jīn guǎn
shé gǔ
jī gǔ
gǒu gǔ
gǒu gǔ tū
gǒu gǔ jiǔ
zhū gǔ
bā gǔ
dǎng bā gǔ
kè gǔ míng xīn
wǔ gǔ dà fū
wǔ gǔ bù fēn
wǔ yán gǔ
liù gǔ
gǔ liù shí
rén shēng qī shí gǔ lái xī
gǔ shī shí jiǔ shǒu
jiǔ gǔ
jiǔ jīn
shí jīn
bǎi jīn
bǎi jīn nuò
biāo bǐng qiān gǔ
qiān gǔ bù xiǔ
qiān gǔ bù mó
qiān gǔ qí wén
qiān jīn mǎi xiào
zhī qiān gǔ
qiān gǔ míng
禁鼓,拼音是:jīn gǔ。意思是: 都城晚间用以报时的更鼓。