拼音shū jīng
注音ㄕㄨ ㄐㄧㄥ
繁体書經
书 [ shū ] 基本解释:①成本的著作。例如~籍。~刊。~稿。~香。~卷气(指在说话、作文、写字、画画等方面表现出来的读书人的风格)。~生气(指读书人脱离实际的习气)。 ②信。例如~信。~札。~简。~函。 ③... [更多解释]
经 [ jīng ] 详细解释:动词 1.纺织,把纤维拧成纱。 英文 :spin; 引证 :吾始经之而不可更也。 —— 《韩非子》叔叔伯伯来经布,廿五个筒子满一车。 —— 《中国歌谣资料》 2.〈方〉∶织布之前,把... [更多解释]
shū jǐng
shū jìng
shù jǐng
shù jìng
shù jīng
shū jīng
shǔ jīng
shǔ jìng
shú jīng
méi jīng dǎ cǎi
lóng jīng
liù shū
zhèng ér bā jīng
èr jīng
wǔ rì jīng zhào
liù jiǎ tiān shū
shí nián dú shū
bǎi jīng
jīng kǒng wàn zhuàng
jīng è wàn fēn
chàng jīng
jīng tūn
fú shū
duān shū
huà jīng
xiě jīng huàn é
xiě shū
dèng yǎn jīng chuī hú zǐ
jīng hóng yī piē
tīng shén jīng
wén chǒng ruò jīng
zǒu shū
xióng jīng niǎo shēn
shēn shū
xī liū shū là
chàng jīng wén
chàng wén shū
xiě jīng
书经,拼音是:shū jīng。意思是: 书名。相传由孔子所授,记三代以上的典谟训诰。原本百篇,亡于秦火,其后有今文、古文二种。今文尚书系汉初伏生口授于鼌错,凡二十九篇;古文尚书系汉鲁恭王坏孔子旧宅,在壁中所得的竹简尚书,科斗文,共四十六卷。汉孔安国曾献古文尚书于武帝,而未得立于学官,后遂亡失;至东晋时,梅赜所献之古文尚书五十八篇,其中二十五篇宋以来即疑其伪,然自孔颖达作五经正义,即用梅本,至今仍为一般所诵习。