拼音yě shēng
注音ㄧㄝˇ ㄕㄥ
◎周代王城郊外“野”地所豢养的禽兽。
野牲是一个汉语词语,是指周代王城郊外“野”地所豢养的禽兽。
野 [ yě ] 基本解释:①郊外,村外。例如~外。~景。~游。~趣。~餐。~战。四~。郊~。 ②界限,范围。例如分~。视~。 ③指不当政的地位,与“朝( cháo )”相对。例如朝~。下~。在~。~史。 ④不... [更多解释]
牲 [ shēng ] 基本解释:①家畜。例如~口。~灵。~畜。 ②古代特指供宴飨祭祀用的牛、羊、猪。例如三~。献~。 详细解释:名词 1.形声。从牛,从生。本义:古代供祭祀用的全牛。 2.同本义。 英文 :... [更多解释]
yě shèng
yě shēng
yè shěng
yè shèng
zhū yě
niú shēng
shēng chén bā zì
líng shēng
líng shēng mǔ
yī shēng bù xiǎng
èr shēng
sān shēng yuàn
sān shēng
wǔ yě
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī zhǒng shēng sǐ
lóng shēng jiǔ zǐ
shí nián shēng jù
bǎi sǐ yī shēng
bǎi huā shēng rì
qiān shēng wàn jié
wàn wù shēng líng
sān shēng wàn wù
fú shēng
rén shēng dǐng fèi
shēng kě cā
cā shēng shēng
zhuō shēng
jǔ shēng
xiě shēng
xiě shēng zhēn qín tú
xiě shēng huà
tīng shēng
野牲,拼音是:yě shēng。意思是: 周代王城郊外“野”地所豢养的禽兽。