拼音shēng qìng
注音ㄕㄥ ㄑㄧㄥˋ
1.古代谓陈于东方之磬乐。
2.笙和磬。磬,乐器。以玉石或金属制成,形状如曲尺。
笙磬是汉语词汇,解释为东方之磬乐,出自《周礼 · 春官 · 眡瞭》。
笙 [ shēng ] 基本解释:◎管乐器名,一般用十三根长短不同的竹管制成,吹奏。例如~歌。芦~。~管乐( yuè )。 详细解释:名词 ◎(形声。从竹,生声。本义:簧管乐器) 同本义。 英文 :sheng... [更多解释]
磬 [ qìng ] 基本解释:①古代打击乐器,形状像曲尺,用玉、石制成,可悬挂。 ②佛寺中使用的一种钵状物,用铜铁铸成,既可作念经时的打击乐器,亦可敲响集合寺众。 ③缢杀:“公族其有死罪,则~于甸人”。 ④古同“... [更多解释]
shèng qíng
shēng qíng
shēng qǐng
niú shēng
shēng chén bā zì
líng shēng
líng shēng mǔ
yī shēng bù xiǎng
èr shēng
sān shēng yuàn
sān shēng
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī zhǒng shēng sǐ
lóng shēng jiǔ zǐ
shí nián shēng jù
bǎi sǐ yī shēng
bǎi huā shēng rì
qiān shēng wàn jié
wàn wù shēng líng
sān shēng wàn wù
fú shēng
shēng kě cā
cā shēng shēng
zhuō shēng
jǔ shēng
xiě shēng
xiě shēng zhēn qín tú
xiě shēng huà
tīng shēng
wén shēng xiāng sī
wén shēng
pǎo shēng yì
笙磬,拼音是:shēng qìng。意思是: ①.古代谓陈于东方之磬乐。②.笙和磬。磬,乐器。以玉石或金属制成,形状如曲尺。