拼音shèng chén
注音ㄕㄥˋ ㄔㄣˊ
繁体聖辰
◎犹圣时。
圣辰,犹圣时。出自《宋书 · 律历志下》。作者是慢三步。
圣 [ shèng ] 基本解释:①旧时称所谓人格最高尚的、智慧最高超的人。例如~人。~哲。 ②最崇高的,对所崇拜的事物的尊称。例如神~。~洁。~地。~经。 ③封建时代美化帝王的说法。例如~上。~旨。~明。 ④称学问... [更多解释]
辰 [ chén ] 基本解释:①地支的第五位,属龙。 ②用于记时。例如~时(上午七点至九点)。 ③时日。例如~光。时~。诞~。 ④日、月、星的总称。例如北~(北极星)。星~。 ⑤古同“晨”,清早。 详细解释$@|... [更多解释]
shēng chēn
shēng chén
shèng chén
shěng chén
shēng chén bā zì
èr shèng
zuò chén
xī chén qì
jǔ chén
chén miǎn jiǔ sè
chén hūn dìng xǐng
xiān shèng xiān shī
zhū chén yù mò
xiāng xiāo yù chén
shèng fù bīng jiā zhī cháng
chū chén tuō sú
shèng zǐ
shèng féi dīng shòu
shèng huì
shàn shèng
qīng chén
zhēn chén
rì xīn yuè shèng
shèng róng
xīn xì rú chén
chén chén
shèn xiāo chén shàng
měi jǐng liáng chén
liǔ shèng huā shén
dān xīn chì chén
shèng jì
shèng míng nán fù
chén jīng xī lì
chén xīng yè mèi
圣辰,拼音是:shèng chén。意思是: 犹圣时。