拼音xiàng wáng
注音ㄒㄧㄤˋ ㄨㄤˊ
繁体項王
◎指项籍。秦末下相人,字羽。从叔父梁在吴中起事,梁败死,籍领其军。秦亡,自立为西楚霸王,继与刘邦争天下。后汉王用张良、陈平计,围籍于垓下,至乌江自刎。见《史记 · 项羽本纪》。
项 [ xiàng ] 基本解释:①颈的后部,泛指脖子。例如颈~。~链。~缩(缩脖子,形容羞怯、畏缩的样子)。强~。 ②量词,分类的条目,例如~目。事~。 ③钱款,经费。例如款~。进~。存~。 ④数学用语,代数式中不... [更多解释]
王 [ wáng ] 基本解释:◎古代指统治者谓以仁义取得天下。例如~天下。~此大邦。 详细解释:动词 1.统治、领有一国或一地。 英文 :rule; 引证 :王此大邦,克顺克比。 —— 《诗·大雅》欲王关... [更多解释]
xiàng wáng
xiàng wǎng
xiāng wàng
xiǎng wàng
xiāng wǎng
xiàng wàng
xiāng wáng
hóu sūn wáng
mǎ wáng
bǎi huā wáng
sēn luó wàn xiàng
mō xiàng
xiě xiàng
zuò xiàng
tuī wáng
xiě zhēn xiàng
tí xiàng
wǔ tái xiǎng xiàng
wǔ xiàng zhī nián
zǒu xiàng
yān xiàng
hū wáng
yī xīn xiàng yì
xiàng nǚ pèi fū
bà wáng bié jī
dǎo jiē wò xiàng
xiàng huǒ qǐ ér
shí èr xiàng
wài wáng mǔ
tiān rǎng wáng láng
xiàng zhe
nán xiàng
nǚ wáng fàn
nǚ shēng xiàng wài
xiàng fū jiào zǐ
xiàng shàn
项王,拼音是:xiàng wáng。意思是: 指项籍。秦末下相人,字羽。从叔父梁在吴中起事,梁败死,籍领其军。秦亡,自立为西楚霸王,继与刘邦争天下。后汉王用张良、陈平计,围籍于垓下,至乌江自刎。见《史记·项羽本纪》。