拼音cōng cōng
注音ㄘㄨㄥ ㄘㄨㄥ
◎象声词。形容佩玉的响声。亦指乐声。
瑽 [ cōng ] 基本解释:◎〔~瑢〕玉佩相击的声音。 [更多解释]
cōng cōng
cóng cōng
cóng cóng
cōng mǐn
cōng yǐng
cōng míng zhì huì
cōng liǎo
cōng míng niǎo
cōng jǐng
cōng lì
cōng míng ér
cōng liàng
cōng shí
cōng míng yī shì
cōng míng guò rén
cōng míng yīng yì
cōng míng jué dǐng
cōng míng zǐ dàn
jiā dào cōng róng
cōng hǎi
cōng méng
lǜ cōng cōng
cōng ěr
sè cōng
lù cōng
cōng shàng tiān
cōng wèi
sì cōng
cōng bái er
bàn suàn jiā cōng
瑽瑽,拼音是:cōng cōng。意思是: 象声词。形容佩玉的响声。亦指乐声。