拼音jìn shēng
注音ㄐㄧㄣˋ ㄕㄥ
繁体晉升
词性 动词
近义词 升级 提升 晋级
反义词 贬斥 贬黜 降级 降职
◎职位上升;晋职。
例如他1940年晋升为中尉。
英文advance;
◎晋级擢升。
例如如:“他已晋升少将。”
反义降级
晋升是一个汉语词汇,拼音是jìn shēng,指有等级之分的职务、职称等,从低级别向高级别的升迁。语出曹禺《王昭君》第一幕:“﹝ 姜夫人 ﹞熟悉后宫的礼仪,懂得一些如何晋升的门路。”
晋 [ jìn ] 基本解释:①进。例如~级。~升。~谒(进见)。 ②中国周代诸侯国名。 ③中国山西省的别称。例如~剧。 ④中国朝代名。例如西~。东~。 详细解释:动词 1.会意。小篆字形,从日。指追着太... [更多解释]
升 [ shēng ] 基本解释:①容量单位。 ②量粮食的器具。 ③向上,高起,提高。例如~力(亦称“举力”)。~格。~华(➊固态物质直接变为气;➋喻事物的提高和精炼)。~迁。~值。~堂入室(喻人的学问造诣由浅入深,... [更多解释]
jìn shèng
jīn shēng
jìn shěng
jìn shēng
jǐn shěng
jīn shèng
jīn shéng
jīn shěng
niú shēng
shēng chén bā zì
líng shēng
líng shēng mǔ
yī shēng bù xiǎng
èr shēng
sān shēng yuàn
sān shēng
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī zhǒng shēng sǐ
lóng shēng jiǔ zǐ
shí nián shēng jù
bǎi sǐ yī shēng
bǎi huā shēng rì
qiān shēng wàn jié
wàn wù shēng líng
sān shēng wàn wù
chī jìn
fú shēng
rén shēng dǐng fèi
shēng kě cā
cā shēng shēng
zhuō shēng
jǔ shēng
xiě shēng
xiě shēng zhēn qín tú
xiě shēng huà
jìn chǒu zǐ
mù dèng kǒu jìn
晋升,拼音是:jìn shēng。动词。意思是: 晋级擢升。