拼音chū cūn
注音ㄔㄨ ㄘㄨㄣ
◎荒村。
chū cūn
樗村
荒村。 清 曹寅 《南辕杂诗》之五:“ 瀛州 土瘠拙倡优。笛鼓掀掤闹不休。想到来朝近春社,樗村烟壠正呼牛。”
樗 [ chū ] 基本解释:①〔~树〕即“臭椿”。 ②〔~蚕〕一种蚕,幼虫绿色,有白色黏粉,成虫灰白色,幼虫吃樗叶、蓖麻叶等。亦称“椿蚕”。 ③〔~蒲〕古代一种赌博游戏,像后代的掷骰子,后亦作为赌博的通称。 ④... [更多解释]
村 [ cūn ] 基本解释:①乡村;村庄。例如~子。~塾(旧时农村中的私塾)。~民。 ②粗野;粗俗。例如~野。~俗。~话。~气。 详细解释:名词 1.形声。从邑,屯声。本义:村庄。 2.同本义。 英文 ... [更多解释]
chǔ cún
rú mèng chū xǐng
chū yī
rì chū sān gān
liù chū bīng huā
shí rì bìng chū
jì chū wàn quán
ná bù chū shǒu
tāo chū
wò sù chū bo
tiào chū
hū zhī huò chū
tiāo chū
shēn chū
pēn bó ér chū
cūn fū yě lǎo
qīng chū yú lán
tǐng shēn ér chū
shén jì chū lì
kāi xiá chū hǔ
chū hòu
chū chén tuō sú
liù chū qí shān
yīng xióng bèi chū
yī yán jì chū , rú bái rǎn zào
yuè qī rú chū
chū shēng zhī dú
chū mén rú bīn
sā cūn mà jiē
sā cūn
sā cūn fā yě
樗村,拼音是:chū cūn。意思是: 荒村。